Người trong mộng & nắm tay không

611

Xưa, có một anh chàng họa sĩ tài ba đẹp trai nhưng phải cái tội nghèo.
Một hôm thừa hứng, chàng họa nên một bức tranh giai nhân tuyệt đẹp.
Chàng họa sĩ say sưa ngắm nhìn người trong tranh, tô lục chuốt hồng vào,
càng nhìn càng thêm ngơ ngẩn…
Nhìn tới ngắm lui, lâu ngày chày tháng họa sĩ đâm ra si tình người trong
tranh… Suốt ngày chàng chỉ lẩn quẩn bên tranh để tỏ tình, quên cả ăn ngủ và
làm việc để kiếm tiền mua gạo.
Tình trạng càng ngày càng bế tắc, sợ chàng họa sĩ chết mòn vì đói, song
thân chàng tìm cách cho chàng một người vợ, nhưng khốn nỗi… Làm sao
tìm cho được người trong mộng cho chàng họa sĩ tài ba này đây?
PC: Xin hỏi nhỏ: Khi chúng ta cảm thấy yêu (hay ghét) một người nào,
là chúng ta yêu ngay đương sự hay là vớ nhằm một cái bóng do chính mình
họa nên về nhân vật đó. Thưa chư hiền hữu!
Và trong tình trạng này thì phải “làm sao để giết được người trong mộng
đây?”

—o0o—
Nắm Tay Không


Bé Xí rất khoái ăn bánh kẹo.
Một hôm, má đi chợ vắng, hũ bánh lại ở ngay tầm tay còn gì bằng, Xí
thò tay bốc ngay một nắm thật to. Nhưng eo ôi! Sao hũ bánh níu chặt lấy
tay bé… dùng hết sức bình sanh mà bé lôi bánh ra cũng không được… cả con
nô cũng bó tay. Xí đành khóc đợi mẹ về.
Lúc mẹ về, mẹ chỉ cần bảo: “Con thả nắm bánh ra.” Cái tay không có
nắm bánh nào, chui ra khỏi hũ một cách dễ ợt! Sao lạ vậy?
Hèn chi có người làm thơ rằng: “Thà không nắm bắt còn hơn buộc
ràng.” Nhưng ai buộc ai đây?

Ns Như Thủy